Thứ Sáu, 15 tháng 5, 2009

Tuyển tập truyện vui song ngữ (Việt-Anh)


1. Money And Friends


     "Since he lost his money,half his friends don't know him any more"

     "And the other half ?"

     "They don't know yet that has lost it"



1.Tiền và bạn


     - Từ ngày hắn mất tiền, phân nửa bạn bè của hắn không còn biết tới hắn nữa.

     - Còn nửa kia ?

     - Họ chưa biết là hắn đã mất tiền.



2. Father Wants To Go To Bed


     Next-door Neighbor's Little Boy : "Father say could you lend him your cassette player for tonight ?"

     Heavy -Metal Enthusiast : "Have you a party on ?"

Little Boy : "Oh, no. Father only wants to go to bed ".



2.Bố cháu muốn đi ngủ


     Chú bé hàng xóm cạnh nhà : - Bố cháu hỏi tối nay chú có thể cho bố cháu mượn cái cassette được không ạ ?

     Người mê nhạc rock nặng : - Bộ nhà cháu có tiệc tùng gì hả ?

    Chú bé: - Ồ không, bố cháu chỉ muốn đi ngủ.





3. The River Isn't Deep


     A stranger on horse back came to a river with which he was unfamiliar. The traveller asked a youngster if it was deep.

     "No", replied the boy, and the rider started to cross, but soon found that he and his horse had to swim for their
lives.

     When the traveller reached the other side he turned and shouted : "I thought you said it wasn't deep ?"

     "It isn't", was the boy's reply : "it only takes grandfather's ducks up to their middles !"



3.Dòng sông không sâu


     Một lữ khách đi ngựa đến một dòng sông xa lạ. Ông ta hỏi một thiếu niên xem dòng
sông ấy có sâu không.

     - Không đâu, - chú bé đáp, và người kỵ mã bắt đầu vượt sông. Nhưng ngay sau đó ông nhận ra cả người lẫn ngựa đều phải bơi trối chết.

     Khi người lữ khách đã tới bờ bên kia, ông quay lại hét lên : - Tao cứ tưởng mày nói là sông không sâu.

     - Ðúng thế mà, - chú bé đáp, - nước sông này chỉ ngập ngang bụng lũ vịt của ông cháu thôi.




4. My Daughter's Music Lessons


     "My daughter's music lessons are a fortune to me ?"

     "How is that ?"

     "They enabled me to buy the neighbors' houses at half price".



4. Giá trị của những bài học nhạc


     - Những bài học nhạc của con gái tôi là cả một gia sản của tôi đó.

     - Tại sao vậy ?

     - Chúng giúp tôi mua được các ngôi nhà của hàng xóm chỉ bằng nửa giá tiền thôi.




5. A Policeman And A Reporter


     Country Policeman (at the scene of murder) : "You can't come in here"

     Reporter : "But I've been sent to do the murder"

     Country Policeman : "Well, you're too late; the murder's been done".



5. Cảnh sát và phóng viên


     Cảnh sát vùng quê (tại hiện trường một vụ án mạng) : - Anh không được vào đây.

     Phóng viên: - Nhưng tôi được phái đến đây làm vụ án mạng này.

     Cảnh sát vùng quê : - A, anh muộn mất rồi ; vụ án mạng đã làm xong.




6. A Cow Grazing


     Artist : "That, sir, is a cow grazing"

     Visitor : "Where is the grass ?"

     Artist : "The cow has eaten it"

     Visitor : "But where is the cow ?"

     Artist : "You don't suppose
she'd be fool enough to stay there after she'd eaten all the grass, do you ?"



6. Bò ăn cỏ


     Họa sĩ : -Bức tranh đó vẽ một con bò đang ăn cỏ đấy, thưa ông.

     Khách : -Có thấy cỏ đâu ?

     Họa sĩ : -Con bò ăn hết rồi.

     Khách : -Thế còn con bò đâu ?

     Họa sĩ : -Chứ bộ ông tưởng con bò lại ngu đến mức đứng ỳ ở đó sau khi đã ăn hết cỏ sao
ông ?




7. Let's Work Together


     "Can you tell me how to get to the post office ?"

     "That's just where I want to go. Let's work together. You go south, and I'll go north, and we'll report progress every time we meet"



7. Ta hãy phối hợp với nhau


     - Nhờ anh chỉ cho đường đến bưu điện ?

     - Chính tôi cũng muốn tới đó. Ta hãy phối hợp với nhau. Anh đi hướng nam, tôi đi hướng bắc, và chúng ta sẽ tường thuật lại tiến triển mỗi khi mình gặp nhau.




8. The French People Have Difficulty


     "Did you have any
difficulty with your French in Paris ?"

     "No, but the French people did"



8. Người Pháp không rành tiếng Pháp


     - Anh có gặp khó khăn gì với vốn tiếng Pháp của anh khi tới Paris không?

     - Không có, nhưng người Pháp thì quả là có.




9. Great Mystery


     Newsboy : "Great mystery! Fifty victims! Paper, mister ?"

     Passerby : "Here boy, I'll take one" (After reading a      moment) "Say, boy, there's nothing of the kind in this paper. Where is it ?"

     Newsboy : "That's the mystery, sir. You're the fifty first victim".



9. Bí mật khủng khiếp


     Chú bé bán báo : - Bí mật khủng khiếp đây! Năm mươi nạn nhân! Mua báo không, thưa ông?

     Khách qua đường : - Lại đây, tao lấy một tờ. (Ðọc qua một hồi) - Này, thằng nhóc kia, trong báo có thấy tin nào như vậy đâu. Nó nằm ở chỗ nào chớ?

     Chú bé bán báo : - Ðó chính là điều bí mật, thưa ông. Ông là nạn nhân thứ năm mươi mốt
đấy.




10. Why Do They Have French Lesson?


     "What's the idea of the Greens having French lessons ?"

     "They have adopted a French baby, and want to understand what she says when she begins to talk".



10. Học tiếng Pháp để là gì ?


     - Vì cớ gì mà gia đình Green lại học tiếng Pháp chứ?

     - Họ vừa nhận nuôi một bé sơ sinh người Pháp nên muốn hiểu nó sẽ nói gì khi bắt đầu
tập nói.




11. The Hen And The Dog


     Jones : "Sorry, old man, that my hen got loose and scratched up your garden"

     Smith : "That's all right, my dog ate your hen"

     Jones : "Fine! I just ran over your dos and killed him".



11. Gà và chó


     Jones : -Xin lỗi anh bạn vì con gà nhà tôi sút chuồng và bới nát khu vườn của anh.

     Smith : -Không sao đâu, con chó nhà tôi đã xơi tái con gà của anh rồi.

     Jones : -Hay quá! Tôi vừa mới cán chết con chó nhà anh đây này.




12. Our Faults


     "Once a friend of mine and I agreed that it would be helpful for each of us to tell the other all our faults"

     "How did it work ?"

     "We haven't spoken for five years".



12. Tình bạn thẳng thắn


     - Có lần một người bạn và tôi đồng ý nên nói cho nhau biết tất cả lỗi lầm của người kia ; như thế sẽ có ích cho cả hai.

     - Kết cục thế nào?

     - Suốt năm năm rồi bọn tôi không thèm nói chuyện với nhau nữa.



13. She's My Wife


     One of the guest turned to a man by his side to criticize the singing of the woman who was trying to entertain them.

     "What a terrible voice! Do you know who she is ?"

     "Yes", was the answer. "She's my wife"

     "Oh, I beg your pardon. Of course, it isn't her voice, really. It's the stuff she has to sing. I wonder who wrote
that awful song ?"

     "I did", was the answer.



13. Vợ tôi đó


     Một vị khách quay sang một người ngồi bên và chê bai giọng ca của một phụ nữ đang
hát giúp vui cho họ.

     - Giọng ca gì nghe mà khiếp! Anh có biết bà ta là ai không?

     - Biết chớ, - câu trả lời. - Vợ tôi đó.

     - Ái chà,xin lỗi anh. Thực ra thì không phải do giọng ca của chị ấy. Chính cái thứ hổ
lốn mà chị ta buộc lòng phải ca hát lên mới là khiếp. Tôi không hiểu đứa nào
lại đi viết một bài ca kinh khủng như vậy?

     - Tôi viết đấy.



14. The Difference Between Valor And Discretion


     "What's the difference between valor and discretion ?"

     "Well, to go to a swell restaurant without tipping the waiter would be valor"

     "I see. And discretion ?"

     "That would be to dine at a different restaurant the next day".



14. Can trường và tế nhị


     - Can trường và tế nhị khác nhau ra làm sao?

     - À, đi ăn ở một nhà hàng xịn mà không buộc boa cho bồi bàn tức là can trường.

     - Ra thế. Còn tế nhị?

     - Tức là hôm sau nên chọn nhà hàng khác mà ăn.



15. Flattering


     Critic : "Ah! And what is this ? It is superb! What soul! What expression!"

     Artist : "Yeah ? That's where I clear the paint off my brushes".



15. Nịnh bợ


     Nhà phê bình : - Ôi! Cái gì thế kia? Một bức tranh tuyệt vời! Quá sâu sắc! Quá tinh tế!

     Họa sĩ : -Cái gì? Ðó là chỗ tôi chùi cọ cho sạch sơn đấy.



16. Cigar Fruit


     Gardener : "This is a tobacco plant in full flower, madam"

     Dear Old Lady : "How very interesting! And how long will it be before the cigars are ripe ?"



16. Trái xì gà


     Người làm vườn : - Ðây là cây thuốc lá đang nở hoa đó, thưa bà.

     Mệnh phụ khả kính : - Hay quá nhỉ! Thế bao lâu nữa thì xì gà mới chín?



17. Downstairs And Upstairs


     Downstairs : "Didn't you hear me pounding on the ceiling ?"

     Upstairs : "Oh, that's all right. We were making a lot of noise ourselves".



17. Chuyện cư xá


     Nhà tầng dưới : - Tôi nện lên trần nhà thế mà anh không nghe à ?

     Nhà tầng trên: - Ồ, không sao đâu. Chính bọn tôi cũng đang làm inh ỏi cả lên đây này.



18. Time


     "Don't you agree that Time is the greatest healer ?"

     "He may be, but he's certainly no beauty specialist".



18. Thời gian


     - Anh có đồng ý rằng Thời Gian sẽ chữa lành mọi vết thương không?

     - Có thể đấy, nhưng chắc chắn Thời Gian không phải là chuyên gia thẩm mỹ rồi.



19. Borrowing Money


     "Glad to see you, old man. Can you lend me five dollars ?"

     "Sorry, but I haven't a cent with me today"

     "And at home ?"

"They're all very well, thank you, very well".



19. Vay tiền


     - Gặp anh thật quý hóa quá, anh bạn. Cho tôi vay mười đô được không?

     - Rất tiếc là hôm nay tôi không có một xu trong người.

     - Còn ở nhà thì sao?

     - Ở nhà ai cũng khoả cả, cám ơn anh, khỏe lắm.




20. How Many Knaves Live In This Street ?


     A wag asked his friend.

     "How many knaves do you suppose live in this street besides yourself ?"

     "Beside myself !" replied the other. "Do you mean to insult me ?"

     "Well, then ?" said the first, "how many do you reckon including yourself ?"



20. Bao nhiêu kẻ bất lương?


     Một kẻ thích đùa hỏi người bạn :

     - Theo anh thì ở phố này có bao nhiêu kẻ bất lương, không kể anh?

     - Không kể tôi! - người kia kêu lên. - Bộ anh muốn sỉ nhục tôi đấy à?

     - Chà, vậy thì phố này có bao nhiêu kẻ bất lương, kể cả anh?



21. Life - Size Enlargements


     "Do you make life-size enlargements of snapshot ?"

     "That's our specialty"

     "Fine : here's a picture I  took of the Pyramid"



21. Ảnh phóng lớn


     - Ở đây anh có nhận phóng ảnh lớn bằng kích thước thật không?

     - Ðó là chuyên môn của chúng tôi.

    - Hay quá! Ðây, phóng cho tôi tấm ảnh tôi chụp Kim Tự Tháp.



22. Terrible Experience


     Miss Gushin : "It must be wonderful to be a parachute jumper. I suppose you've had some terrible experiences"

     Parachutist (fed up with her) :"Yes, miss, terrible. Why, once I came down where there was a sign : "Keep Off
The Grass"".



22. Kinh nghiệm khủng khiếp


     Cô Gushin: - Làm người nhảy dù chắc hẳn phải tuyệt vời lắm. Tôi nghĩ là anh từng trải
qua nhiều kinh nghiệm khủng khiếp.

     Người nhảy dù (đã chán ngấy những câu hỏi của cô ta) : - Ðúng vậy, khủng khiếp lắm.
Chà, có lần tôi đáp xuống ngay nơi có cắm bảng ghi "Cấm Ði Trên Cỏ".



23. Don't Be So Conceited


     Smith : "I keep hearing the word 'Idiot' - I hope you are not referring to me"

     Jones : "Don't be so conceited. As if there are no other idiots in the world!"



23. Ðừng tự phụ nữa


     Smith : -Ta cứ nghe mày lặp đi lặp lại mãi mấy từ "thằng ngu". Hy vọng là mày không ám chỉ tao đấy chứ?

     Jones : -Thôi đi, đừng có lên mặt tự phụ. Làm như trên đời này không còn thằng ngu
nào khác.



24. Anything Will Do


     Musician (after much pressing) : "Well, all right, since you insist. What shall I play ?"

     Host : "Anything you like,
It is only to annoy the neighbors".



24. Cái gì cũng được


     Nhạc sĩ (sau nhiều lần bị nài ép) : - Thôi được rồi, nếu như ông muốn thế. Tôi sẽ
chơi bài gì bây giờ đây ?

     Gia chủ :- Bất cứ bài nào anh thích. Chỉ để chọc tức hàng xóm thôi mà.



25. Naming Animals


     Adam and Eva were naming the animals of the earth when along came a rhinoceros.

     Adam : "What shall we call this one ?"

     Eva : "Let's call it a rhinoceros"

     Adam : "Why ?"

     Eva : "Well, because it  looks more like a rhinoceros than anything we're named yet".



25. Ðặt tên muông thú


     Adam và Eva đang đặt tên cho các loài thú trên trái đất thì một con tê giác đi tới.

     Adam : -Ta sẽ gọi con này là gì?

     Eva : -Hãy gọi nó là tê giác.

     Adam : -Sao vậy?

     Eva : -Bởi vì nó trông giống một con tê giác hơn bất kỳ con gì chúng ta đã đặt tên nãy giờ.



26. Statues


     Country Cousin (after prolonged inspection of building operations) : "I don't see the sense of putting statues on top of your buildings"

     Friend : "Statues ? Those aren't statues. They're bricklayers".



26. Những pho tượng


     Nhà quê lên tỉnh (sau một hồi ngắm nghía việc xây dựng) : - Tôi không hiểu sao lại đặt mấy pho tượng lên nóc toà nhà của anh làm cái gì ?

     Người bạn: - Tượng nào? Mấy cái đó đâu phải là tượng. Ðó là những người thợ nề.



27. Man -
Eating Lion


     Old Lady (at the zoo) : "Is
that a man-eating lion ?"


     Fed - up Keeper : "Yes,
lady, but we're short of men this week, so all he gets is beef".



27. Sư tử ăn thịt
người


     Bà già (ở
sở thú) : - Ðó là sư tử ăn thịt người phải không?


     Người giữ
thú (chán ngấy bà cụ) : - Ðúng đó, bà, nhưng tuần này chúng tôi hết sạch
người rồi nên nó chỉ được ăn thịt bò thôi.



28. Identified


     "This check is doubtless
all right," said the paying teller politely, "but have you anything about you by
which you could be identified ?


     The pretty young thing faltered,
"I have a mole high up above my left knee".



28. Xác minh


     - Tấm chi
phiếu này hoàn toàn hợp lệ, - người thủ quỹ ngân hàng lịch sự nói, - nhưng
cô có cái gì để xác minh về cô không?


     - Cô nàng
xinh đẹp ấp úng : - Em có một nốt ruồi cao tít bên trên đầu gối trái.



29. It Wasn't Me


     "Hello, Frank, I thought
you were dead ?"


     "Oh", said Frank,
"they did get a story around that I was dead, but it was another man, I knew it
wasn't me as soon as I heard of it"



29. Không phải tôi đâu


     - Ê,
Frank, tao cứ tưởng đâu mày chết rồi?


     - Â, -
Frank nói, - đúng là họ có đồn đại rằng tao chết, nhưng đó là người khác
kia. Nghe tin đồn ấy là tao biết ngay liền đó không phải là tao mà.



30. A Great
Discovery ?


     "Purely by accident, I have
made one of the greatest discoveries," said the scientist.


     "May I ask what it was
?"


     "I found," - said the
scientist, "that by keeping a bottle of ink handy you can use a fountain pen just
like any other pen, without all the trouble to filling it".



30. Khám phá vĩ đại


     - Hoàn hảo do ngẫu nhiên, tôi đã thực hiện được
một trong những khám phá vĩ đại nhất, - nhà khoa học nói.


     - Xin phép được hỏi đó là gì ạ?


     - Tôi đã
khám phá ra là, - nhà khoa học đáp, - bằng cách để một lọ mực gần bên, ta có
thể sử dụng một cây bút máy hệt như bất kỳ cây bút mực nào khác mà không
phải mất công bơm mực.



31. Has
The Dinner-Bell Rung ?


     "My dear sir, you flatter
me lingering to hear the remainder of my tale when the other passengers dashed away at the
sound of the dinner-bell." Said the longwinded tourist to his one remaining listener.


     "What! Has the dinner-bell
rung ?" asked the other, as he jumped to his feet ands dashed toward the dining room.



31. Ðến giờ ăn rồi sao
?


     - Ông thật
là quý hóa, ông làm tôi hãnh diện vì chịu khó nán lại nghe nốt câu chuyện
tôi kể trong khi các hành khách khác lao vọt đi ngay khi chuông báo giờ ăn
vang lên.


     - Một du
khách có tật nói năng dông dài, tẻ nhạt, bảo người nắng nghe độc nhất còn
ngồi lại.


     - Cái gì!
Ðến giờ ăn rồi sao? - người kia kêu lên và đứng phắt dậy, lao vọt về phía
phòng ăn.



32. A Popular Song


     "So that is a popular song
he's singing ?"


     "It was before he sang
it".



32. Ca khúc nổi tiếng


     - Vậy cái
bài hắn đang hát là một ca khúc nổi tiếng ?


     - Nó từng
nổi tiếng trước khi hắn bắt đầu hát bài ấy.



33. A Portrait


     Host (doing the honors) :
"And that is a portrait of me great - great - grandfather"


     Visitor : " Wonderful !
Why, he doesn't look any older than you !"



33. Bức chân dung


     Gia chủ
(đang đưa khách đi giới thiệu quanh nhà) : - Còn đây là chân dung ông cố ba
đời của tôi.


     Khách : -
Hay thật là hay! Chà, trông ông cụ chẳng già hơn anh tí nào.



34. A Gift
From Sister


     She : "Where did you get
that umbrella ?"


     He : "It was a gift from
sister"


     She : "You told me you
hadn't any sisters"


     He : "I know. But that's
what engraved on the handle".



34. Món quà của người
em gái


     Nàng : -
Anh kiếm đâu ra cây dù ấy thế ?


     Chàng : -
Ðó là một món quà của người em gái.


     Nàng : -
Sao anh bảo em là anh chẳng có chị em gái nào cả.


     Chàng : -
Thì đúng vậy. Nhưng đó là dòng chữ khắc trên cán dù.



35.
Haircut Free Of Charge


     A man entered a barber's shop
with a boy of five or six years of age holding his hand. He was in a great hurry and he
asked the barber to cut his hair first and later to cut the boy's hair.


     "He can wait, I want you to
cut my hair first," he said.


     The barber did as he was told
and when he has finished the man got out of the chair and the boy tool his place. The man
excused himself and said that he would be back in a few minutes and would pay for them
both. Then he left and the barber began to cut the boy's hair. When he had finished he
picked the boy up and placed him in a chair to wait. He gave him a magazine to look at.


     A half hour passed. An hour
passed. At last the barber said :


     "Don't worry, your father
will be back soon"


     "My father ?" said the
boy. "He isn't my father, I was playing in the street and he came along and said :
"Come on with me, little boy. Let's go into this barber's shop together and have our
hair cut".



35. Hớt tóc miễn phí


     Một người
dắt tay một chú bé trạc năm, sáu tuổi bước vào hiệu hớt tóc. Ông ta đang rất
vội và bảo người thợ hớt tóc cho ông trước rồi hớt cho thằng bé.


     - Nó chờ
được mà, ông hớt cho tôi trước đi, - ông ta nói.


     Người thợ
làm theo lời và khi hoàn tất, người khách ra khỏi ghế cho thằng bé ngồi vào
thế chỗ. Ông cáo lỗi phải đi ngay và sẽ quay lại sau vài phút để trả tiền
cho cả hai. Thế là ông ta đi ra và người thợ bắt đầu hớt tóc cho thằng bé.
Xong xuôi, ông bế đứa bé đặt lên một chiếc ghế để ngồi chờ và cho nó một tờ
tạp chí để xem.


     Nửa giờ
trôi qua. Một giờ trôi qua. Cuối cùng, ông thợ hớt tóc lên tiếng :


     - Ðừng có
sợ nghe, nhỏ. Ba mày sẽ quay lại liền.


     - Ba nào?
- chú bé nói. - Ông ấy đâu phải ba cháu. Cháu đang chơi ngoài đường thì ông
ấy tới bảo : "Theo bác đi cháu. Ta hãy vào tiệm hớt tóc này và cùng hớt tóc
đi".



36. May I Go
In To Swim ?


     Overheard on the beach at a
coast resort.


     Small boy to his mother :
"Mummy, may I go in to swim ?"


     "Certainly not, my dear,
it's far too deep"


     "But daddy is
swimming"


     "Yes, dear, but he's
insured".



36. Con xuống bơi được
không ?


     Chuyện
nghe được tại bãi tắm của một khu nghỉ mát ven biển.


     Chú bé hỏi
mẹ : - Mẹ ơi, cho con xuống bơi được không?


     - Nhất
định là không được, cưng à, nước sâu ghê lắm.


     - Nhưng ba
đang bơi kia kìa.


     - Ba con
bơi thì được; ổng có bảo hiểm rồi.




37. A City Idler


     A good - for - nothing city
idler had inherited a country grocery store. He was taking his ease alongside the counter
in his favorite chair when a customer came in and asked for a dozen apples.


     "I can't wait on you to
day" said the ex-city man. "Come in some other time when I'm standing up".



37. Dân lười thành thị


     Một tay
chày lưới vô tích sự ở thành phố vừa được hưởng thừa kế một cửa hàng bách
hóa ở miền quê. Hắn ta đang tận hưởng thư nhàn trong chiếc ghế ưng ý nhất
cạnh bên quầy thì một người khách vào mua một chục táo.


     - Hôm nay
không bán hàng nghe, - gã cựu dân thành thị nói. - Chờ khi nào tôi đứng lên
thì ông tới mua.



38. B. C 1187


     Two men, who were visiting a
Museum, were seen standing in front of an Egyptian mummy, over which hung a placard
bearing the inscription : "B.C. 1187"


     Both visitors were much
mystified thereby


     "What do you make of that,
Jim ?"


     "Well", said Jim,
"I don't know; but maybe it was the number of the motorcar that killed him".



38. 1187 TCN


     Trong viện
bảo tàng, người ta gặp hai du khách đang đứng trước một xác ướp Ai Cập, bên
trên xác ướp ấy là một tấm bảng đề chữ "1187 TCN".


     Hai anh
chàng nọ hết sức thắc mắc vì tấm bảng ấy.


     - Anh hiểu
cái đó ra làm sao, Jim?


     - Chà, tôi
cũng chịu. - Jim nói, - Nhưng có thể đó là số xe của chiếc xe đã cán chết
tên này.



39. Boying Ambition


     "Where any of your boyish
ambitions ever realized ?"


     Yes, When my mother used to cut
my hair I often wished I might be bard headed"



39. Tham vọng thời
trai trẻ


     - Những
tham vọng thời trai trẻ của anh có cái nào thành hiện thức không?


     - Có chứ.
Ngày xưa khi mẹ tôi cắt tóc cho tôi, tôi thường ước ao là mình sẽ hói đầu.



40. Three Sons


     Three proud mothers discussing
their eight-year-old sons.


     "I just know my little
Johnnie is going to be an engineer," said the first.


     "Whenever I buy him a toy,
he tears it apart to see what makes it work"


     The second said, "I'm so
proud of Freddie, I just know he's going to be a fine lawyer. He argues with the other
kids all the time"


     "No question about
it", said the third mother, "little Harold is destined to be a doctor, Why, he
never comes when I called him!"



40. Ba quý tử


     Ba bà mẹ
tự hào đang bàn luận về các cậu quý tử tám tuổi của họ.


     - Tôi biết
chắc thằng Johnnie nhà tôi lớn lên sẽ thành kỹ sư. - người thứ nhất nói. –
Hễ tôi mua cho món đồ chơi nào là cu cậu tháo tung nó ra để xem cái gì làm
nó chạy.


     Bà mẹ thứ
hai nói : - Tôi hết sức hãnh diện vì thằng Fređie nhà tôi. Tôi biết chắc nó
sẽ trở thành một luật sư tài ba. Nó lúc nào cũng cãi cọ với những đứa trẻ
khác.


     - Bé
Harold nhà tôi thì khỏi phải nói, - bà mẹ thứ ba lên tiếng, - số nó sẽ thành
bác sĩ. Chà, tôi mà kêu nó thì chả bao giờ nó tới.



41. What'll I Do ?


     Neighbor : "Did I bring
your lawn mower back last month ?"


     Indignant Householder :
"No, you did not"


     Neighbor : "Now what'll I
do ? I want to borrow it again ?"



41. Biết làm sao bây
giờ


     Hàng xóm :
- Tháng trước tôi có mang cái máy cắt cỏ trả lại cho ông không?


     Chủ nhà
tức tối : - Không, ông đâu có trả.


     Hàng xóm :
- Khổ chưa? Thế mà bây giờ tôi lại muốn mượn cái máy ấy nữa đấy!



42.
Creative Imagination


     A well-known Royal Academician
who noticed a drawing of a fish by a pavement-artist asked the man what sort of fish it
was supposed to be.


     "A shark, sir !"


     "But you've never seen a
shark," said the R.A


     "That's true, sir",
the man agreed : "but then, don't some of those Academy chaps paints angels ?"



42. Óc tưởng tượng
sáng tạo


     Một viên
sĩ Hàn Lâm trông thấy một bức phác họa hình con cá của một họa sĩ vỉa hè bèn
hỏi : - Theo anh thì đây là loại cá gì ?


     - Cá mập
đấy, thưa ngài.


     - Nhưng
anh đã thấy cá mập bao giờ đâu? - viện sĩ hỏi.


     - Ðúng
vậy, - chàng họa sĩ đồng ý, - nhưng thưa ngài, thế sao có mấy thằng cha ở
Viện Hàn Lâm lại vẽ cả thiên thần được đấy ạ ?



43. Guess
Who Sent Them


     A young couple that had received
many valuable wedding presents established their home in a suburb.


     One morning they received in the
mail two tickets for a popular show in the city, with a single line : "Guess who sent
them"


     The pair had much amusement in
trying to identify the donor, but failed in the effort. They duly attended the theatre,
and had a delightful time. On their return home late at night, still trying to guess the
identity of the unknown host, they found the house stripped of every article of value. And
on the table in the dining room was a piece of paper on which was written in the same hand
as the enclosure with the tickets : "Now you know !"



43. Ðoán xem ai gửi


     Một cặp vợ
chồng trẻ nhận được nhiều quà cưới quý giá khi xây tổ ấm ở vùng ngoại ô.


     Một sáng
nọ, họ nhận được qua đường bưu điện hai vé mời xem một buổi trình diễn nổi
tiếng trong thành phố, kèm theo một dòng duy nhất : "Ðoán xem ai gửi".


     Cặp vợ
chồng rất thú vị trong việc cố xác định cho ra người gửi tặng nhưng không
tài nào đoán ra. Họ đến nhà hát đúng theo vé mời và tận hưởng một tối vui.
Về đến nhà lúc trời khuya, hai người vẫn còn cố suy đoán tung tích người mời
vô danh, thì họ khám phá ra nhà mình đã bị tước sạch mọi món đồ có giá trị.
Và trên chiếc bàn trong phòng ăn là một mảnh giấy viết cùng nét chữ với lá
thư gửi kèm theo cặp vé :


     "Bây giờ
thì quý vị biết rồi!"



44. How Are
You On Speed ?


     Head of Business College :
"In teaching shorthand and typewriting, we are strong for accuracy"


     Inquirer : "How are you on
speed ?"


     Head of Business College :


     "Well, of last year's
class, six married their employers within six months."



44. Tốc độ


     Hiệu
Trưởng Trường Thương Mại : - Trong việc giảng dạy tốc ký và đánh máy, chúng
tôi đặt nặng vào sự chính xác.


     Thanh tra
: - Thế còn về tốc độ thì sao?


     Hiệu
Trưởng Trường Thương Mại : - Khỏi nói, trong số học viên tốt nghiệp khoá
trước, sáu cô đã lấy luôn sáu ông chủ trong vòng sáu tháng thôi.




45. Congratulations !


     "I painted something for
the Academy last year"


     "Was it hung ?"


     "Yes, near the entrance
where everybody could see it"


     "Congratulation ! What was
it ?"


     "A board saying, 'Keep to
the left' " .



45. Xin chúc mừng!


     - Năm rồi
tôi có vẽ một bức cho Viện Hàn Lâm.


     - Thế nó
có được treo không?


     - Có chớ.
Treo gần cổng chính, ai cũng có thể nhìn thấy nó.


     - Xin chúc
mừng! Anh vẽ cái gì vậy?


     - Một tấm
bảng đề : "Hãy Ði Phía Bên Trái"



46. An Imitation


     An artist famous for painting
animals was motoring through Iowa, when he saw a very animated looking bull. Thinking he
would like to take him on canvas, he got permission of the owner. In due time he produced
an excellent likeness of the bull, which he sold for five hundred dollars. On seeing the
farmer a year later, he told him he had sold the picture of his bull for the price.


     "Good Lord !"
exclaimed the old farmer. "Why. I would have sold two real bulls for less than that
one imitation of yours."



46. Ðồ giả


     Ðang lái
xe băng qua tiểu bang Iowa, một họa sĩ nổi tiếng về tài vẽ thú vật trông
thấy một con bò rất linh hoạt. Có ý thích thể hiện con bò ấy lên khung vải,
người họa sĩ bèn xin phép chủ nhân. Sau đó, ông hoàn tất một bức tranh con
bò giống hệt như thật và đem bán được năm trăm đô-la. Gặp lại người nông dân
ấy một năm sau, người hoạ sĩ thuật lại việc bán bức tranh với cái giá như
vậy.


     - Trời đất
ơi! - lão nông dân kêu lên. - Ai mà mua hai con bò thật của tôi với giá rẻ
hơn một con bò giả của cậu thì tôi bán liền.



47.
You Should Have Thought Of That


     "I don't like these photos
at all", said a client. "I look like an ape."


     The photographer, famous for his
wit as well as for his art, favored him with a glance of lofty disdain.


     "You should have thought of
that before you had them taken," was his reply as he turned back to work.



47. Lẽ ra anh phải cân
nhắc trước điều đó


     - Tôi
không thích mấy tấm ảnh này chút nào, - một khách hàng nói. - Trông tôi cứ
như khỉ đột ấy.


     Nhà nhiếp
ảnh, lừng danh về cả tài hóm hỉnh lẫn nghệ thuật của mình, ban cho người
khách một cái nhìn khinh thường đầy vẻ cao ngạo và một lời đáp trước khi
quay lại với công việc :


     Lẽ ra anh
phải nghĩ tới điều đó trước khi anh nhờ người ta chụp hình anh chứ.



48. THE SUNSET


     Father : "This is the
sunset my daughter painted. She studied painting abroad, you know."


     Friend : "Ah, that accounts
for it ! I never saw a sunset like that in this country."



48. Hoàng hôn nhập
ngoại


     Ông bố : -
Ðây là bức tranh hoàng hôn con gái tôi vẽ đấy. Nó học vẽ ở nước ngoài về đấy
anh.


     Người bạn
: - A, hèn gì! ở xứ nỳ tôi chưa hề thấy hoàng hôn nào như vầy cả.



49. Soiled Currency


     "I hope you are not afraid
of microbes", apologized the paying teller as he cashed the schoolteacher's check
with soiled currency.


     "Don't worry," said
the young lady, "a microbe couldn't live on my salary."



49. Tiền bẩn


     - Tôi hy
vọng là cô không sợ vi trùng, - người thủ quỹ ngân hàng xin lỗi trong khi
thanh toán tiền mặt cho tấm ngân phiếu lãnh lương của một cô giáo bằng những
tờ giấy bạc dơ bẩn.


     - Anh đừng
lo, - cô gái đáp, - ngay cả vi trùng cũng không sống nổi trên đồng lương của
tôi đâu.



50.
Why Do You Go On The Balcony ?


     Wife : "Why do you go on
the balcony when I sing ? Don't you like to hear me ?"


     Husband : "It isn't that. I
want the neighbors to see that I'm not beating my wife."



50. Tại sao anh lại đi
trên ban công ?


     Vợ : Tại
sao anh lại đi trên ban công trong khi em hát như thế chứ ? Bộ anh không
thích nghe em hát sao ?


     Chồng :
Không phải vậy đâu, em. Anh chỉ muốn cho bà con hàng xóm thấy là anh hiện
thời không có đánh đập gì em hết.



51. Revenge


     They were having a musical
evening, and the hostess asked the celebrated basso to sing another song.


     "I'm afraid it's too
late," he replied, "I should disturb the people in the neighboring house."


     "And a good thing,
too," replied the lady. "They poisoned our dog last week."



51. Báo thù


     Gia đình
đang tổ chức một tối hoà nhạc và bà chủ mời một danh ca giọng trầm hát thêm
bài nữa.


     - Tôi e là
trời quá khuya rồi, - danh ca đáp, - Tôi sẽ quấy rầy những người trong ngôi
nhà lân cận mất thôi.


     - Thế lại
càng hay, - nữ gia chủ đáp. – Họ vừa đầu đọc chết con chó nhà tôi tuần
trước.



52. Making Conclusions From The Looks


     A very thin man met a very fat
man in the hotel lobby.


     "From your looks",
said the flat man, "there might have been a famine."


     "Yes," was the reply,
"and from your looks, you might have caused it."



52. Trông mặt mà bắt
hình dong


     Một người
rất gầy còm gặp một người rất béo mập trong tiền sảnh khách sạn.


     - Nhìn
tướng anh, - người béo mập nói, - tôi chắc là đang có nạn đói xảy ra đâu đó.


     Ðúng vậy,
- câu trả lời, - và nhìn tướng anh thì chắc là chính anh đã gây ra nạn đói
ấy.




53. My Mom Can Do That !


     Teacher was giving her class a
little weekly talk on paining, illustrated by reproductions of famous pictures.


     "Sir Joshua Reynolds,"
she said, "Was able to change a smiling face into a frowning one with a single troke
of the brush."


     "Huh," little Johnnie
was heard to mutter, "my maw kin do that!"



53. Mẹ em làm dư sức


     Trong một
cuộc nói chuyện chuyên đề hàng tuần, cô giáo đang giảng bài cho học sinh về
hội họa, có minh họa bằng những bản sao của bức tranh nổi tiếng.


     - Chỉ bằng
một nhát cọ duy nhất, - cô giáo nói, - danh họa Joshua Reynolds có thể biến
một khuôn mặt tươi cười thành một khuôn mặt nhăn nhó.


     -Xì, - cô
giáo nghe tiếng bé Johnnie lầm bầm, - chuyện đó thì mẹ em làm dư sức!



54. The
Applicant's Honesty


     A man once applied for a job in
a dry-goods house. His appearance wasn't prepossessing and references were demanded. After
some hesitation, he gave the name of a driver in the firm's employ. This driver, he
thought, would vouch for him. A clerk sought out the driver, and asked him if the
applicant was honest.


     "Honest ?" the driver
said. "Why, his honesty's been proved again and again. To my sertain knowledge he's
been arrested nine times for stealing and every time he was acquitted."



54. Sự lương thiện đã
được khẳng định


     Có một
người xin việc làm tại một hiệu bán hàng may mặc. Bề ngoài của anh ta không
gây cả tình mấy cho nên chủ hiệu đòi phải có người chứng nhận cho anh. Sau
một lúc do dự, người xin việc nêu tên một tài xế hiện đang làm thuê ngay tại
hiệu này. Anh ta cho là người tài xế ấy sẽ bảo đảm cho anh. Một nhân viên đi
tìm người tài xế và hỏi xem người xin việc kia có lươnmg thiện không.


     - Lương
thiện ư? – người tài xế đáp. – Gì chứ sự lương thiện của anh ta đã được
chứng minh không biết bao nhiêu lần. Theo như tôi biết, anh ta đã từng bị
bắt giam chín lần vì tội ăn cắp mà lần nào anh ấy cũng được xử trắng án cả.



55. Qualified


     Manager : "Are you sure you
are qualified to lead a hard rock band ?"


     Applicant : "Absolutely,
I've had two nervous breakdowns, I was shellshocked when in the army, and I live in an
apartment above a family with twelve noisy children."



55. Ðủ khả năng


     Ông bầu :
- Có chắc là anh có đủ khả năng dìu dắt một ban nhạc rock không?


     Người xin
việc : - Nhất định là có chứ, tôi đã từng qua hai lần suy nhược thần kinh,
tôi đã bị khủng hoảng chiến trường vì súng đạn lúc ở trong quân đội, và tôi
hiện đang sống trong một chung cư mà căn hộ trên đầu tôi là một gia đình với
cả tiểu đội con nít ầm ĩ.



56. The Hobo And The Plain-Clothes Man


     "Give me a dime for a cup
of coffee ?" asked the hobo of the plain-clothes man.


     "Do you ever work ?"
said the plain-clothes man


     "Now and then."


     "What do you do ?"


     "This and that."


     "Where ?"


     "Oh, here and there."


     The plain-clothes man took him
to the police station.


     "When do I get out of here
?" wailed the hobo.


     "Sooner or later,"
growled the desk sergeant.



56. Kẻ lang thang và
người cảnh sát mặc thường phục


     - Cho tôi
xin một đồng mua tách cà phê uống đi? - gã lang thang hỏi người cảnh sát mặc
thường phục.


     - Anh có
bao giờ làm việc không? - người cảnh sát hỏi.


     - Lúc làm
lúc không.


     - Không
việc này thì việc kia.


     - Ở đâu?


     - À, không
chỗ này thì chỗ nọ..


     Người cảnh
sát mặc thường phục tóm kẻ lang thang đưa về đồn.


     - Khi nào
tôi mới ra khỏi đây? - gã lang thang kêu rú lên.


     Viên trung
sĩ trực ban gằn giọng nạt : - Không sớm thì muộn.



57. Weather
Man's Order


     Weather Man : "Put down
rain for a certainty this afternoon."


     Assistant : "Are you sure,
sir ?"


     Weather Man : "Yes, in deed
I've lost my umbrella. I'm planning to play golf, and my wife's giving a lawn party."



57. Mệnh lệnh của nhà
khí tượng


    
Nhà khí tượng : - Chắc chắn mưa chiều nay. Ghi vào đi.


    
Trợ lý : - Nhưng ông có chắc không chứ?


    
Nhà khí tượng : - Chắc chứ sao không. Tôi đã định đi chơi golf chiều nay, vợ
tôi định tổ chức một bữa tiệc ngoài trời thế mà tôi lại đánh mất chiếc dù.



58.
My Daughter's Voice Is Improving


     "My daughter is having her
voice cultivated."


     "Is it improving ?"


     "It's growing stronger. She
used to be heard only two apartments away. Now we got complaints from away off in the next
building."



58. Giọng ca đang tiến
triển


    
- Con gái tôi đang học luyện giọng đấy.


    
- Thế có tiến bộ hơn không?


    
- Càng lúc càng mạnh hơn ấy chứ. Trước kia giọng nó chỉ vang xa cách hai căn
hộ. Bây giừo thì ở tận chung cư lân cận người ta cũng tới than phiền chúng
tôi.



59. Absent-Minded Professor


     A family living in an apartment
house in the suburbs of a large city had a cat to which they were very much attached. One
day the cat got sick and finally died. As there was no rear yard to their home in which to
bury the cat, father was forced to wrap the cat up in a newspaper and take it with him,
being carefully reminded by mother to toss the bundle from the train window when en route
to his work.


     Father placed his bundle upon
the baggage rack over his seat, but struck up in a conversation with a fellow commuter and
forgot to toss the bundle out the window. He took the package onto his office, thinking
that he would dispose of it on the way home that evening. But again he got to talking to
someone on the train, forgot about the cat, and still had the bundle under his arm when he
arrived home. His wide scolded him about it and father promised to take care of the matter
the next day. But once more his memory failed him. When for the third time he arrived home
still carrying the bundle, poor mother became more angry.


     "You've got to dispose of
that cat right now," she said "Put it in the furnace right now as the fireman is
seldom there at this hour."


     Well, father decided perhaps
he'd better take it to the basement and put it in the furnace, but as he lifted the bundle
from a table it fell open, and look at behold there was - a boiled ham !



59. Giáo sư đãng trí


    
Một gia đình sống trong căn hộ chung cư ở cùng ngoại ô một thành phố lớn có
nuôi một con mèo mà họ hết sức quyến luyến. Một ngày nọ, con mèo ấy ốm rồi
chết mất. Vì nhà họ không có khoảnh vườn nào phía sau để chôn con mèo, ông
bố buộc lòng phải gói kín con mèo trong một tờ báo và mang đi. Bà mẹ còn cẩn
thận nhắc nhở ông nhớ ném cái gói ấy qua cửa sổ tàu hoả khi ông trên đường
đến sở làm.


    
Ông bố đặt cái gói lên giá để hành lý phía trên chỗ ngồi nhưng ông bắt đầu
chuyện với một người đi làm xa như ông ngồi cùng toa và quên bẵng chuyện ném
cái gói ấy qua cửa sổ. Ông mang cái gói ấy theo đến sở làm, nghĩ thầm mình
sẽ tống khứ nó đi trên đường về nhà chiều hôm đó. Nhưng một lần nữa, ông lại
bắt chuyện với ai đó trên tàu, quên mất con mèo, và vẫn còn cắp cái gói ấy
dưới nách khi về nhà. Bà vợ la mắng ông một trận và ông hứa hẹn hôm sau sẽ
giải quyết vấn đề này. Nhưng một lần nữa, ông lại quên mất. Ðến ngày thứ ba
ông bố trở về nhà vẫn mang theo con mèo thì bà mẹ tội nghiệp nổi tam bành
lên.


    
- Ông phải tống khứ con mèo ngay bây giờ, - bà ta bảo. - Thảy nó vào lò
thiêu rác liền đi vì giờ này hiếm khi có mặt người lính cứu hoả ở đó.


    
Chà, ông bố quyết định có lẽ đàng phải mang cái gói ấy xuống tâng hầm cho
vào lò thiêu thôi. Nhưng khi ông nhấc cái gói ở trên bàn lên, nó xổ tung ra
và nhìn kìa! - một khúc thịt luộc!



60. Never
Refuse Anything


     A clerk in a miscellaneous store
was serving a caller. The manager was at a desk some distance away, but he overheard the
clerk say : "No, madam, we haven't had any for a long time."


     "Oh, yes, we have,"
interrupted the manager; "I will send to the warehouse immediately and have some
brought for you."


     The lady went out laughing. The
manager turned to the clerk : "Never refuse anything; always sent out for it."


     "Well, you see,"
replied the clerk, "she said to me, "We haven't had any rain lately."



60. Khách hàng là vua


     Một
nhân viên trong một hiệu tạp hoá đang phục vụ một khách hàng. Người quản lý
đang ngồi ở bàn giấy cách đó một quãng nhưng ông ta thoáng nghe anh nhân
viên nói với khách : - Ðúng vậy, thưa bà, đã lâu rồi không có chút nào hết.


     - Ô,
có chứ sao không, - người quản lý ngắt ngang, - Tôi sẽ báo với nhà kho và
cho mang một ít đến phục vụ bà.


     Bà
khách vừa cười ầm vừa bỏ đi. Người quản lý quay sang anh nhân viên :


     -
Không bao giờ được từ chối bất cứ điều gì đối với khách. Luôn đi sai người
đi lấy hàng về.


     -
Nhưng thưa ông, - anh nhân viên đáp, - bà ấy bảo tôi là "Dạo này không thấy
trời mưa hột nào cả".




61. Ordering A Razor


     A certain young man wrote the
following letter to a prominent business firm, ordering a razor :


     "Dear Sirs - Please find
enclosed 50c for one of your razors as advertised and oblige - John Jones.


     "P. S - I forget to enclose
the 50c, but no doubt a firm of your high standing will send the razor anyway."


     The firm addressed received the
letter and replied as follows :


     "Dear Sir - Your most
valued order received the other day and will say in reply that we are sending the razor as
per request, and hope that it will prove satisfactory.


     "P. S - We forgot to
enclose the razor, but no doubt have no need of it."



61. Ðặt mua dao cạo


     Một
thanh niên nọ viết lá thư sau đây gửi cho một công ty có tên tuổi đặt mua
một lưỡi dao cạo :


     "
Kính gửi quý hãng - Ðính kèm theo đây là 50 xu đặt mua một lưỡi dao cạo như
quý ông đã quảng cáo và bảo đảm - John Jones.


     T. B.
- Tôi quên kèm theo 50 xu nhưng chắc chắn một công ty tầm cỡ như quý vị vẫn
sẽ gửi lưỡi dao cạo ấy cho tôi".


     Công
ty trên địa chỉ ấy nhận được lá thư và trả lời như sau :


     "Kính
thưa ông - Chúng tôi đã nhận được đơn đặt hàng giá trị của quý ông vào ngày
hôm kia và xin phúc đáp rằng chúng tôi sẽ gửi lưỡi dao cạo ấy theo lời yêu
cầu và hy vọng rằng quý ông sẽ hài lòng.


     T. B.
- Chúng tôi quên gửi kèm theo lưỡi dao cạo nhưng chắc chắn một người với túi
tiền như ông sẽ không cần chi tới món hàng đó."



62.
The Doctor And The Aristocrat


     A doctor was called in to see a
rather testy aristocrat.


     "Well, sir, what's the
matter ?" he asked cheerily.


     "That, sir," growled
the patient, "is for you to find out."


     "I see," said the
doctor thoughtfully, "Well, if you excuse me for an hour or so, I'll go along a fetch
a friend of mine - a veterinarian. He is the only chap I know who can make a diagnosis
without asking questions."



62. Bác sĩ và quý tộc


     Một
bác sĩ được mời tới thăm bệnh cho một nhà quý tộc tính nết khó chịu.


     - A,
thưa ngài, bệnh ra làm sao vậy ? - bác sĩ vui vẻ hỏi.


     - Này,
điều đó thì chính bác sĩ phải tìm ra chứ, - bệnh nhân cau có bảo.


     - Chà
chà, - bác sĩ nói với vẻ tư lự, - Nếu ngài không phiền lòng, tôi xin phép
được đi chừng một tiếng đồng hồ để gọi bạn tôi tới đây. Anh ta là kẻ duy
nhất tôi biết có thể chuẩn đoán bệnh mà không cần hỏi. Anh ấy là bác sĩ thú
y đấy.



63. To
Be Drunk Is A Disgrace


     On a pleasant Sunday afternoon
an old German and his youngest son were seated in the village inn. The father had partaken
liberally of the beer, and was warning his son against the evils of intemperance.


     "Never drink too much, my
son. A gentleman stops when he has enough. To be drink is a disgrace."


     "Yes, Father, but how can I
tell when I have enough or I am drunk ?"


     The old man pointed with his
finger.


     "Do you see those two men
sitting in the corner. If you should see four men there, you would know that you were
drunk."


     The boy looked long and
earnestly. After a time, in puzzled tones, he said :


     "Yes, Father, but - but -
there is only one man in that corner."



63. Say sưa là đáng
xấu hổ


     Vào
một chiều Chủ Nhật thoải mái, một ông già người Ðức và đứa con trai út đang
ngồi trong quán ăn trong làng. Người cha đã uống bia quá lố và đang răn đe
đứa con trai về tác hại của sự vô độ.


     - Ðừng
bao giờ uống quá nhiều nghe con. Một người chính chắn phải biết dừng lại khi
đã thấy đủ. Say sưa là thói đáng xấu hổ lắm.


     - Vâng
ạ, nhưng làm sao con biết được khi nào thì con đã đủ và khi nào thì con say,
bố.


     Ông
già đưa một ngón tay chỉ :


     - Con
có thấy hai người đang ngồi trong góc kia không. Nếu con mà thấy bốn người ở
đó tức là con đã say rồi.


     Nhưng
người con trai chắm chú nhìn thật lâu. Sau một lúc, anh ta hoang mang lên
tiếng :


     -
Nhưng bố ơi, ở góc đó chỉ có... chỉ có... một người thôi mà.



64. Too
Highly Colored


     "Your narrative is too
highly colored," remarked the editor, returning the bulky manuscript.


     "In what way?"
inquired the disappointed author.


     "Why," replied the
editor, "in the very first chapter you make the old man turn purple with rage, the
villain turn green with envy, the hero turn white with anger, the heroine turn red with
blushes, and the coachman turn blue with cold."



64. Loè loẹt quá.


     - Câu
chuyện của anh màu mè loè loẹt quá, - người biên tập vừa nhận xét vừa trả
lại tập bản thảo dày cộm.


     - Cụ
thể là sao chứ ? - tác giả thất vọng hỏi.


     - À, -
Người biên tập đáp, - Ở ngay chương đầu tiên anh cho ông già tím mặt vì tức
giận, tên ác ôn xanh mặt vì ghen tị, nhân vật nam tái mặt vì căm tức, nhân
vật nữ đỏ mặt vì ngượng ngùng, còn người lái xe lại xanh tái vì lạnh.



65.
How To Compile A Dictionary


     "How did you compile your
great dictionary ?" the lexicographer was asked.


     "Oh, it was something like
having a quarrel with one's wife - one word led to another."



65. Phương pháp soạn
từ điển


     - Ông
biên soạn bộ từ điển vĩ đại của ông theo cách nào ? - một người hỏi nhà tự
điển học.


     - À,
việc đó cũng giống như việc người ta cãi lộn với vợ ấy mà ; hết chữ này lại
kéo sang chữ khác.



66. Unexpected News


     A young clerk was called to the
front office.


     "Of all my clerks,"
began the boss, "I noticed you seem to be most interested in your work. No hours seem
too long for you and you never let the slightest detail escape you."


     "Yes, sir ?" said the
clerk with glowing and expectant satisfaction.


     "Yes," continued the
boss, "And so I am forced to fire you. It is such young men as you who learn here and
then go out and start a rival business."



66. Tin bất ngờ


     Một
nhân viên trẻ được gọi lên văn phòng chính.


     -
Trong tấtb cả nhân viên của tôi, - ông chủ nhập đề, - tôi thấy anh là người
làm việc chú tâm nhất. Anh không quản ngại đi sớm về muộn và anh không hề bỏ
sót một chi tiết nhỏ nhặt nào.


     -
Vâng, thưa ông ? - cậu nhân viên đáp, lòng khấp khởi mừng thầm.


     - Do
đó, - ông chủ nói tiếp, - tôi buộc phải sa thải anh. Chính những thanh niên
như anh học hết mánh khoé ở đây rồi ra ngoài mở cơ sở riêng cạnh tranh với
tôi.



67. A Yard Of Pork


     A man went into a butcher's
shop, and finding the owner's wife in attendance in the absence of her husband, thought he
would have a joke at her expense, and said, "Madam, can you supply me with a yard of
pork ?"


     "Yes, sir," said she.
And then turning to a boy, she added, "James, give that gentleman three pig's feet
!"



67. Một thước thịt heo


     Một
người bước vào một hàng thịt. Thấy vợ ông chủ đang trông hàng thay cho người
chồng đi vắng, anh ta nảy ý muốn đùa bỡn vợ người hàng thịt cho vui :


     - Bà
bán cho tôi một thước thịt heo.


     - Có
ngay, thưa ông, - Cô đáp và quay sang thằng bé giúp việc nói thêm. - James,
lấy cho quý ông đây ba cái chân giò.



68. Please Give The Steak Another Shock


     Waiter : "Yes, sir, we're
very up to date. Everything here is cooked by electricity."


     Diner : "I wonder if you
would mind giving this steak another shock ?"



68. Cho giật điện lần
nữa


     Bồi bà
: Thưa ông, nhà hàng chúng tôi rất hiện đại. Mọi món ăn ở đây đều được nấu
nướng bằng điện cả.


     Thức
khách : Không biết anh có vui lòng cho miếng thịt bò này giật điện thêm lần
nữa được không ?



69. I've Got A
Parrot


     "Glad to see you getting in
on time these mornings. Mr. Latterly. " Said the store manager.


     "Yes, sir, I've got a
parrot now."


     "A parrot ? What for ? I
advised you to get an alarm clock!"


     "I did, sir, but after a
few mornings I got used to it, and it failed to wake me. So I got a parrot and now when I
retire I hang the alarm clock over his cage. It wakes the parrot, and what the bird says
would arouse anybody."



69. Tôi có con vẹt rồi


     - Rất
vui khi thấy mấy sáng gần đây anh đi làm đúng giờ đó, anh Latterly, - người
quản lý cửa hàng nói.


     -
Vâng, thưa ông, tôi đã có con vẹt rồi.


     - Con
vẹt ? Ðể làm gì chứ ? Tôi đã khuyên anh mua một cái đồng hồ báo thức cơ mà ?


     - Tôi
có mua, thưa ông, nhưng sau vài buổi sáng thì tôi đâm quen với nó nên nó
không đánh thức tôi dậy được nữa. Thế là tôi mua một con vẹt và bây giờ
trước khi đi ngủ tôi treo cái đồng hồ reo trên lồng con vẹt và những gì con
vẹt nói sẽ làm thức tỉnh bất kỳ ai.



70. Christmas Cards


     A young man approached the
counter at which Christmas cards were being sold.


     "Have you anything
sentimental ?" he asked.


     "Here's a lovely one,"
replied the salesgirl. "To The Only Girl I Ever Loved."


     "That's fine. I'll take
four - no - six of those, please."



70. Thiệp giáng sinh


     Một
thanh niên tiến lại một quầy hàng bày bán thiệp Giáng Sinh.


     - Cô
có cái gì tình cảm không ? - anh chàng hỏi.


     - Ðây
là một cái rất dễ thương. - cô bán hàng đáp. - "Tặng Người Con Gái Duy Nhất
Tôi Yêu".


     - Cái
đó hay đấy. Cô bán cho tôi bốn... không... sáu cái đi.  



71. A
Painless Dentist


     Dinah had been having trouble
with an ulcerated tooth for some time before she got up enough courage to go to a dentist.
The moment he touched her tooth she screamed bloody murder.


     "What are you making such
noise for ?" demanded the doctor. "Don't you know that I'm a "painless
dentist" ?"


     "Well, sah," retorted
Dinah, "mebbe yo'is Painless, but Ah isn't. (Well, sir, maybe you're painless but I'm
not



71. Nha sĩ không đau


     Dinah
đã phải chịu khổ sở vì chiếc răng viêm mủ suốt một thời gian rồi mới chịu
thu hết can đảm đi đến nha sĩ. Ngay lúc nha sĩ vừa chạm vào chiếc răng đau
thì cô ta đã kêu trời như bọng.


     - Việc
gì mà cô ầm ĩ thế ? - nha sĩ hỏi. - Bộ cô không biết tôi là "nha sĩ không
đau" sao ?


     - A, -
Dinah bẻ lại, - có thể ông không đau nhưng tôi thì đau.



72. What Time Is It ?


     First Drunkard : "Say, know
what time is it ?"


     Second Drunkard :
"Yeah."


     First Drunkard :
"Thanks."



72. Mấy giờ rồi ?


     Người
say I : - Này, biết mấy giờ rồi không ?


     Người
say II : - Biết.


     Người
say I : - Cám ơn.




73. The Effect Of Advertising


     Editor : "Does it pay to
advertise in my paper ? Well, I should say it does. Look at Smith, the grocer, for
instance. He advertised for a boy last week, and the, very next day Mrs. Smith had twins -
both boys."



73. Hiệu quả của quảng
cáo


     Người
biên tập : Quảng cáo trên tờ báo của tôi có đem lại hiệu quả không? À, tôi
dám nói là có. Cứ lấy ông Smith, chủ hiệu tạp hóa, làm ví dụ. Tuần trước ông
ta đăng giao vặt cần một cậu con trai giúp việc thì ngay ngày hôm sau bà
Smith đẻ sinh đôi - hai thằng con trai.



74. Wish You Success


     "I hope your recent
marriage has turned out a great success," A journalist interviewed a famous
playwright.


     Playwright : "Oh, quite !
I've already made three plays out of my wife's past."



74. Chúc thành công


     - Tôi
hy vọng là cuộc hôn nhân gần đây của ông đã trở nên một thành công lớn. -
một nhà báo phỏng vấn một nhà viết kịch nổi tiếng.


     Nhà
viết kịch : - Hắn đi rồi ! Tôi đã lấy đời tư của vợ tôi dựng thành ba vở
kịch rồi đó.



75. The Legend On The Salary Receipt Forms


     A certain firm had the following
legend printed on its salary receipt forms :


     "Your salary is your
personal business, and should not be disclosed to anyone."


     The new employee, in signing the
receipt added :


     "I won't mention it to
anybody. I'm as much ashamed of is as you are."



75. Lời phụ chú trên
phiếu lãnh lương


     Một
công ty nọ có lời phụ chú sau đây in trên các phiếu ký nhận tiền lương của
hãng :


     "Tiền
lương là chuyện riêng tư của bạn, không nên tiết lộ với bất kỳ ai."


     Người
nhân viên mới vào làm bèn viết thêm khi ký vào phiếu lãnh lương :


     "Tôi
không nói cho bất kì ai biết đâu. Tôi cũng xấu hổ vì đồng lương này như ông
vậy."



76. The Bird Is Lame


     A man bought a canary from a pet
store.


     "You're sure this bird can
sing ?" he said suspiciously.


     "He's a grand singer."


     The customer left. A week later
he reappeared.


     "Say! This bird you sold me
is lame!"


     "What, what did you want a
singer or a dancer ?"



76. Con chim què


     Một
người mua một con chim bạch yến ở một hàng bán thú kiểng nọ.


     - Ông
có chắc là con chim này biết hót không ? - ông ta hỏi một cách hoài nghi.


     - Nó
là một ca sĩ tuyệt vời đấy.


     Khách
hàng ra về. Một tuần sau, ông ta xuất hiện trở lại.


     - Con
chim ông bán cho tôi bị què !


     - Thế
ông muốn cái gì chứ ; ca sĩ hay là vũ công ?



77. In The
Bank Lobby


     "Did anybody drop a roll of
bills with a rubber band around them ?" asked an old man.


     "Yes, I did," said
several voices in the bank lobby.


     "Well, I just picked up the
rubber band," said the old gentleman calmly.



77. Trong tiền sảnh
ngân hàng


     - Có
ai đánh rơi một cuộn giấy bạc có sợi dây cao su cuốn quanh không ? - tiếng
một ông già hỏi.


     - Có,
tôi đánh rơi đấy, - nhiều tiếng nói vang lên trong tiền sảnh ngân hàng.


     - À, -
Ông già điềm đạm trả lời, - Tôi vừa nhặt được sợi dây cao su đây nè.



78. Flexible Comb


     Salesman : "Ladies and
gentlemen, I have here the famous flexible comb that will stand any kind of treatment. You
can bend it double - you can hit it with a hammer - you can twist it - you can - "


     Interested Listener : "Say,
mister, can you comb your hair with it ?"



78. Chiếc lược đàn hồi


     Người
bán hàng : - Kính thưa quý vị, tôi hiện đang có một loại lược đàn hồi lừng
danh chịu đựng được bất kỳ loại xử lý nào. Quý vị có thể bẻ gập nó làm
đôi... quý vị có thể lấy búa nện vào nó... quý vị có thể vặn chéo nó lại...
quý vị có thể...


     Một
thính giả quan tâm : - Này ông, thế ông có thể trải tóc với cái lược đó được
không vậy ?



79. If You
Thought...


     Doctor : "Would you have
the price if I said you needed an operation ?"


     Patient : "Would you say I
needed an operation if you thought I didn't have the price ?"



79. Nếu ông nghĩ là...


     Bác sĩ
: Nếu như tôi nói là ông cần phải giải phẫu thì ông có khả năng thanh toán
tiền không ?


     Bệnh
nhân : Nếu như ông nghĩ là tôi không có khả năng thanh toán thì ông có nói
là tôi cần phải giải phẫu không ?



80. Doing
Three Men's Work


     Employee : "I have been
here 10 years doing three men's work for one man's pay. Now I want a raise.


     Employer (slightly Scotch) :
"I can't give you a raise but if you'll tell me who the other two men are I'll
discharge them."



80. Làm việc bằng ba


     Nhân
viên : Tôi làm ở đây suốt mười năm ròng, một mình tôi làm bằng ba người mà
chỉ ăn lương có một người thôi. Bây giờ thì tôi muốn tăng lương.


     Ông
chủ (có máu Trùm Sò) : - Tôi không thể tăng lương cho anh được, nhưng nếu
anh cho tôi biết hai người kia là ai thì tôi cho họ nghỉ việc.



81. We Began In A Small Way Ourselves


     Two financiers who were partners
discovered that an office boy in their employ had been tampering with the petty cash.


     One of them was so much enraged
that he desired to send for the police, but the other man was a calm and just man.
   He took a moderate humane vies of the situation.


     "No, no," he said :
"let us always remember that we began in a small way ourselves."



81. Ngày xưa chúng ta
cũng nhỏ mọn như thế


     Hai
nhà tài chánh hợp tác làm ăn với nhau khám phá ra một cậu nhân viên tạp vụ
làm công cho họ lâu nay đã táy máy với tiền quỹ tạp chí. Một nhà tài chánh
tức giận đến độ ông ta muốn cho mời cảnh sát tới, nhưng người kia vốn công
bằng và điềm đạm nên nhìn vấn đề này với quan điểm nhân đạo và trung dung.
Ông bảo :


     - Ðừng
làm thế, chúng ta phải luôn nhớ rằng ngày xưa chúng ta khởi đầu sự nghiệp
cũng bằng những phương cách nhỏ mọn như vậy.



82.
Why Does The Dog Watch Me Eat ?


     Guest : "Why does your dog
sit there and watch me eat?"


     Hotel Host : "I can't
imagine, unless it's because you have the plate he usually eats from."



82. Tại sao con chó
nhìn tôi ăn ?


     Khách
: - Tại sao con chó của ông lại cứ ngồi đó mà nhìn tôi ăn vậy ?


     Chủ
khách sạn : - Tôi cũng không hiểu nổi, trừ phi ông đang ăn bằng cái đĩa mà
nó thường ăn.



83. Modern
Bathing Suit


     Fair Customer (to salesman
displaying modern bathing suit) : "And you're sure this bathing suit won't shrink ?
"


     Salesman : "No, miss; it
has nowhere to shrink to."



83. áo tắm mô-đen


     Khách
hàng phái đẹp (hỏi người bán hàng đang trưng bày mọt kiểu áo tắm hiện đại) :


     - Anh
có chắc là bộ đồ tắm này không co rút không ?


     Người
bán hàng : - Bảo đàm, thưa cô, nó còn chỗ nào nữa đâu mà co.



84. Not Today, Madam


     A firm advertised for a
stenographer and next morning was overwhelmed with applicants. The office boy was told to
admit no more.


     Shortly after this an aggressive
lady arrived, and pushing her way past the others, demanded to see the boss. By this time
the office boy had grown deaf to all protestations, and had one answer.


     "Not today, madam" he
said.


     "But I'm his wife."


     "Not today, madam" was
the inexorable answer.



84. Hôm nay là hết rồi


     Một
công ty quảng cáo cần tuyển thư ký và ngay sáng hôm sau đã chàn ngập người
đến xin việc. Cậu nhân viên tạp vụ được lệnh không cho ai vào nữa.


     Liền
ngay sau đó, một phụ nữ hung hăng xuất hiện và chen lấn vượt qua những người
khác, đòi gặp ông chủ. Ðến lúc này thì cậu nhân nọ đã đầy tai với mọi lời
phản đối và chỉ có một câu trả lời bất di bất dịch.


     - Hôm
nay là hết rồi, cô ạ, - cậu ta nói.


     -
Nhưng tôi là vợ ông chủ mà.


     - Hôm
nay là hết rồi, - vẫn câu trả lời ấy.



85. Autobiography


     Editor : "Did you ever
write anything before ?"


     Authoress : "Oh, yes, I
wrote an autobiography once."


     Editor : "Did the editor
send back ?"


     Authoress : "No, he came
all the way from New York to San Francisco to marry me."



85. Chuyện đời tôi


     Biên tập : Trước
giờ cô đã viết cái gì chưa ?




     Nữ tác giả: - À có.
Tôi đã từng viết một tự chuyện về đời mình.


     Biên tập : - Thế
bản thảo có bị biên tập trả lại không ?


     Nữ tác giả : - Không, ông ta đi một nèo từ New
York qua San Francisco để cưới tôi.



86. Shoe And Feet


     A clerk in a shoe store was
trying to persuade his customer that a certain pair of uncomfortable shoes fitted him.


     "Those shoes are too narrow
and too pointed," said the customer.


     "Oh, said the
salesman," but they era in fashion. People are wearing narrow, pointed shoes this
season."


     "That may
be," answered the suffering gentleman, "But unfortunately, I am still
wearing my last season’s feet."



86. Giày và chân


     Nhân viên của một
hiệu giày đang cố thuyết phục khách hàng là một đôi giày bất tiện nào đó là
rất vừa vặn với người khách.


     - Ðôi giày này hẹp quá và nhọn quá, - khách hàng
nói.




     - Ồ, - Người bán hàng
đáp, - Nhưng kiểu này đang là mốt đó. Mùa này người ta mang toàn là giầy hẹp
và nhọn không à.


     - Có thể là vậy, -
người khách khốn khổ trả lời, - nhưng xui xẻo là tôi vẫn còn mang hai bàn



87. Watchdog


     A family moved from the city to
the suburbs, and were told they ought to get a watchdog to guard the premises at night. So
they bought the largest dog that was for sale in the kennels of a nearby dealer.


     Shortly afterwards the house was
entered by burglars, who made a good haul while the dog slept. The householder went to the
dealer and told him about it.


     "Well, what you need
now," said the dealer, "is a little dog to wake up the big dog !"



87. Chó giữ nhà


     Một
gia đình từ thành phố dời về ngoại ô và được bảo là họ phải mua một con chó
dữ để canh chừng gia cư vào ban đêm. Thế là họ mua con chó to nhất ở trại
chó của một tay lái buôn sống gần đó.


     Chẳng
bao lâu sau đó, nhà trọ bị trộm đột nhập và vơ một mẻ lớn trong khi con chó
ngủ say. Chủ nhà bèn gặp tay lái buôn và kể cho hắn nghe chuyện này.


     - Chà
- tay lái buôn nói, - bây giờ ông cần phải mua một con chó con để đánh thức
con chó lớn.



88.
Talking To San Francisco


     A certain sales manager has a
very loud voice. One morning, when he was shouting in his office, the managing director
asked his secretary, "What's was all this noise about ?"


     "Mr. Blank is talking to
San Francisco, sir" was the reply.


     "Then why on earth doesn't
he use the telephone ?" asked the managing director.



88. Nói chuyện với San
Francisco


     Một
trưởng phòng mãi vụ nọ có giọng nói rất lớn tiếng. Một buổi sáng, khi ông ta
đang hò hét trong văn phòng, vị giám đốc điều hành hỏi cô thư ký : - Gì mà
inh ỏi thế này ?


     - Ông
Blank đang nói chuyện với San Francisco, thưa ông ? - cô thư ký đáp.


     Ông
giám đốc : - Thế thì sao hắn không dùng điện thoại mà nói hở trời ?



89.
How Did You Put It Together ?


     Williams was always a bad payer,
but one day he walked into the shop of the local grocer, and paid the whole of his account
without a murmur.


     "That letter you send me
did it," he explained to the man behind the counter. "I've never seen one like
it. Why, it would get money out of a stone. How did you put it together ?"


     The grocer smiled sadly.


     "I took the best bit out of
the letter my wife sent me when she was vacationing at an expensive resort," he
explained.



89. Lá thư thần diệu


    
Williams nổi tiếng là một con nợ lì lợm, nhưng một hôm anh ta bước vào cửa
hàng tạp hóa trong vùng và thanh toán hết mọi khoản mua chịu không hề lầm
bầm tiếng nào.


     Anh ta
giải thích với ông chủ đang đứng sau quầy hàng :


     -
Chính lá thư ông gửi tôi đã khiến tôi phải trả dứt nợ. Chưa bao giờ tôi thấy
lá thư nào có sức mạnh đến như vậy. Ðọc lá thư đó thì đến gỗ đá cũng phải xì
tiền ra. Làm sao ông viết được là thư hay đến thế ?


     Ông
chủ hiệu tạp hoá mỉn cười buồn bã :


     - Tôi
lấy những đoạn hay nhất trong là thư vợ tôi gửi cho tôi khi bà ta đi nghỉ
mát ở một khu du lịch đắt tiền...



90. A New Job


     The young man who answered the
classified advertisement,  "Opportunity of a Lifetime," found himself in
the presence of a nervous individual.


     "What I am looking for is
somebody to do all my worrying," he explained, "Your job will be to shoulder all
my cares."


     "That's some job, how much
do I get ?" asked the applicant.


     "You get $20,000 to make
every worry of mine your own," replied the overwrought individual.


     "Where is the $20,000
coming from ?"


     "Ah, that's your first
worry !"



90. Công việc mới mẻ


    
Một thanh niên tìm đến địa chỉ trong mục giao vặt "Cơ Hội Ngàn Năm Có Một
Thuở" thấy mình được diện kiến một nhân vật đầy ưu tư. Người ấy giải thích :


    
- Tôi đang cần tìm một người làm tất cả những gì tôi quan tâm. Công việc của
anh sẽ là gánh vác mọi lo toan của tôi.


    
- Việc này không dễ ăn, ông trả tôi bao nhiêu ? - người xin việc hỏi.


    
- Anh được 20.000 đô để làm cho mọi nỗi lo của tôi thành nỗi lo của chính
anh, - nhân vật tiều tuỵ kia đáp.


    
- Thế ở đâu có 20.000 đô ấy ?


    
- À, đó là nỗi lo thứ nhất của anh đấy




91. A Very Rare Old Revolver


     Antique Dealer : "Here I
have a very rare old revolver from the time of the Romans.


     Customer : "But surely they
didn't use revolvers ?


     Antique Dealer : "Ah that's
why it's so rare."



91. Ðồ cổ quý hiếm


    
Người buôn đồ cổ : - Này, tôi có một khẩu súng lục xưa rất hiếm thời La Mã.


    
Khách hàng : - Nhưng người La Mã thời đó đâu có xài súng lục ?


    
Người buôn đồ cổ : - À, bởi vậy nó mới hiếm.



92.
Entertaining Customer


     "Mr. Smith," said the
head of the firm, "I noticed there's a considerable item for meals in your expense
account."


     "Er - I was entertaining
customers and prospective buyer, sir."


     "All right, I'm not
complaining, but I hope you will bear in mind that we are selling tractors, and no blue
bird ever buys tractor."



92. Tiếp đãi khách
hàng


    
- Ông Smith này, - giám đốc công ty nói, - tôi để ý thấy trong khoản chi của
anh có một khoản đáng kể dành cho những bữa ăn.


    
- Ờ... Ờ, Tôi tiếp đãi khách hàng và những người có triển vọng thành khách
hàng của ta đó mà.


    
- Không sao, tôi không than phiền chuyện này, nhưng tôi hy vọng ông sẽ nhớ
rằng chúng ta chỉ bán máy cày, và không có cô nàng nào đi mua máy cày bao
giờ.



93.
How Did You Make Your Fortune ?


     "How did you make your
fortune ?"


     "I became the partners of a
rich man; he had the money and  I had experience."


     "How did that help ?"


     "Now he has experience and
I have the money."



93. Bí quyết làm giàu


    
- Làm sao anh tạo được sản nghiệp này ?


    
- Tôi hợp tác với một tên giàu có, hắn có tiền còn tôi có kinh nghiệm.


    
- Chuyện đó ích lợi ra sao ?


    
- Bây giờ thì hắn có kinh ngiệm còn tôi thì có tiền.



94. Reorganization


     "Our bank has just gone
through a reorganization."


     "What was the mater ?"


     "We found we had more
vice-presidents than depositors."



94. Cải tổ


    
- Ngân hàng chúng tôi vừa trải qua một sự cải tổ.


    
- Nguyên nhân vì đâu ?


    
- Chúng tôi thấy rằng ngân hàng này có số phó giám đốc nhiều hơn số thân chủ
mở tài khoản.



95. Making
reservations


     A man wrote to a hotel to make
reservations and asked if dogs were allowed.


     The hotel manager answered his
letter as follows :


     "I've been in this business
for thirty years. I have never had to call the police to eject a disorderly dos. Never had
a dog set fire to a bed with a cigarette. I have never found a hotel towel or blanket in a
dog's suitcase. Certainly the dog will be welcome."


     "P.S. If you dog will vouch
for you, you can come along too."



95.Ðặt phòng khách
sạn.


    
Một người viết thư cho khách sạn đặt phòng trước và hỏi xem có được phép
mang theo chó không.


    
Người quản lý khách sạn trả lời như sau:


    
"Tôi đã ở trong nghề này ba mươi năm và tôi chưa bao giờ phải gọi cảnh sát
tống cổ một con chó bừa bãi.Chưa hề có con chó nào hút thuốc lá làm cháy
giường.Và tôi cũng chưa thấy con chó nào giấu khăn tắm hay chăn của khách
sạn trong va_li của nó. Chắc chắn chó sẽ được hân hạnh đón tiếp.


    
T.B. Nếu như con chó của ông có thể baỏ đảm cho ông thì ông có thể đi theo."




96. Anything Ready - Made


     A rather stout woman was making
herself a nuisance in the big store which was holding its annual sale. Nothing, it seemed,
would suit her, and the unfortunate salesgirl was beginning to get a little weary.


     "Haven't you anything
ready-made that will fit me ?" asked the customer at last.


     "Yes; the umbrellas and the
handkerchiefs are downstairs, madam," the girl replied.



96. Hàng may sẵn


     Trong một cửa hiệu
lớn đang tổ chức kỳ bán giảm giá hàng năm, một bà khách to béo cứ gây phiền
hà mãi. Hình như chẳng có món gì vừa ý bà ta và cô gái bán hàng xui xẻo đã
bắt đầu thấm mệt.




     - Ở đây cô không có
món hàng nào vừa với tôi sao? - Cuối cùng người khách hỏi.


     - Có, thưa bà, mời
bà xuống gian hàng dù và khăn tay ở tầng dưới.



97. A Village Idiot


     When a village idiot blossomed
out all of a sudden in new clothes, the neighbors wondered the his prosperity.


     "What's happened to you
?" asked one of them.


     "I won the first prize in
the lottery," he answered.


     "How did you come to guess
the lucky number ?"


     "Well, three times running
I dreamed of seven ; so I figured it out that three times seven is twenty-four, and I
bought ticket number 24. I won the first prize."


     "Why, you fool, three times
seven is twenty-one, not twenty-four."


     "Gosh, is that so ?"
said the village idiot. "Well, twenty-four won, anyway."



97. Gã khờ.


     Khi một gã khờ trong làng bỗng dưng khoác những
bộ áo lộng lẫythì hàng xóm ai cũng thắc mắc về sự giàu có của hắn.


     - Sao mà anh khấm khá lên vậy? - một người hỏi.


     - Tôi trúng xổ số giải nhất, - gã khờ đáp.


     - Nhưng làm sao anh đoán ra số trúng?


     - À, ba lần
liên tiếp, tôi nằm mơ thấy số bẩy; thế là tôi suy tính ba lần bảy là hai
mươi bốn rồi tôi mua số 24. Thế là trúng giải nhất.


     - Ðồ ngu, ba lần
bảy là hai mươi mốt, đâu phải là hai mươi bốn.


     - Ái chà,
vậy sao - Gã khờ đáp. - Nhưng dẫu sao thì số hai bốn cũng trúng.



98. Fire
Extinguisher


     Salesman : "Madam, this
fire extinguisher is guaranteed to give you service for fifty years."


     Ederly Lady : "But I shan't
be here all that time."


     Salesman (misunderstanding her
meaning) : "Oh, but you can take it with you when you go !"



98. Bình chữa lửa.


     Người bán hàng: -
Thưa bà, cái bình chữa lửa này bảo đảm xài được năm chục năm đấy.


     Bà già: - Nhưng tôi đâu còn ở đây lâu như vậy.


     Người bán
hàng ( hiểu lầm ý của bà lão): - Ồ, khi bà đi thì bà có thể mang nó theo!



99. I'm All Three


     Caller : "Is the boss in
?"


     New Office Boy : "Are you a
salesman, a bill collector or a friend of his ?"


     Caller : "I'm all
three."


     Office Boy : "The boss is
in conference. He is out of town. Step in and see him."



99. Tôi là cả ba


     Khách: - Ông chủ có
ở đây không?


     Nhân viên tạp vụ mới tuyển: - Ông là người chào
hàng, nhân viên thu thuế, hay là bạn ông chủ?


     Khách: - Tôi là cả ba.


     Nhân viên: - Ông chủ bận họp hội nghị. Ông chủ
đi khỏi thành phố. Mời vào trong gặp ổng.



100. A Clever Lawyer


     Here is a story about a young
lawyer in his early days at the Bar when he represented a railway company, one of whose
vehicles had run down a boy. The boy's case was that his arm was so badly injured that he
could no longer lift it above his head. The clever young lawyer's cross-examination of the
boy was carried out very, very quietly - and very, very effectively :


     "Now, my boy," he
said, "your arm was hurt in the accident ?"


     "Yes, sir," said the
boy.


     "And you can't lift your
arm high now ?"


     "No, sir."


     "Would you mind," said
the lawyer very gently, "just showing the jury once more how high you can raise your
arm since the accident ?"


     The boy lifted with apparent
effort just to the shoulder level.


     "And how high could you
lift it before the accident ?" asked the lawyer in his most innocent manner, and up
went the arm straight over the boy's head.



100. Luật sư thông
minh.


     Sau đây là câu
chuyện về một luật sư trẻ trong những ngày đầu mới hành nghề trước vành móng
ngựa. Lần đó, anh ta đại diện cho một hãng hoả xa có một toa xe đụng phải
một cậu bé. Vụ kiện đưa ra toà vì tai nạn ấy làm một cánh tay của thằng bé
bị thương nặng tới mức nó không thể giơ tay cao khỏi đầu được nữa. Chàng
luật sư trẻ thông minh đã xúc tiến cuộc đối chất với cậu bé một cách bình
lặng hết sức và cũng rất hiệu quả vô cùng.


     - Này, chú bé, -
luật sư nói, - cánh tay em bị thương trong tai nạn đó phải không ?


     - Vâng, thưa ông, -
chú bé đáp.


     - Và bây giờ em
không thể nhấc tay lên cao được phải không ?


     - Vâng ạ.


     - Em vui lòng, -
chàng luật sư nói rất dịu dàng, - cho bồi thẩm đoàn thấy một lần nữa là từ
khi bị tai nạn đến giờ em có thể giơ tay lên cao chừng nào ?


     Chú bé tỏ ra gắng
gượng đưa tay lên chỉ ngang tới vai. Chàng luật sư hỏi tiếp với phong thái
ngây thơ hết mực :


     - Thế trước khi bị
tai nạn thì em giơ tay lên cao chừng nào ? Và cánh tay ấy vươn thẳng cao
trên đầu chú bé.



101. Full of Bullets


     The old soldier was telling of
his thrilling adventures on the field of battle. "Then," he said, "the
surgeons took me up and laid me in the ammunition wagon, and -"


     "Look here," said one
of his listeners, "you don't mean the ammunition wagon! You mean the ambulance."


     "No," he insisted,
"I was so full of bullets that they decided I ought to go in the ammunition
wagon."



101. Chiến tích


     Người
lính già đang thuật lại những cuộc phiêu lưu gay cấn trên chiến trường.


     - Thế
là sau đó, - ông kể - các bác sĩ giải phẫu nhấc tôi lên và đưa vào xe tải
đạn, rồi...


     - Này,
này, - một thính giả ngắt lời, - bác định nói lad xe tải thương chứ gì ! Ðâu
phải xe tải đạn !


     -
Không, - ông già khăng khăng, - người tôi thủng đầy đạn đến mức là họ quyết
định tôi phải đi theo xe tải đạn.



102. An
Unhappy Medium


     Householder : "You're a
big, healthy man; why don't you go to work ?"


     Tramp : "Madam, I'll tell
you my trouble. I'm an unhappy medium."


     Householder : "Whatever do
you mean by that ?"


     Tramp : "I'm too light for
heavy work."



102. Kẻ trung bình bất
hạnh


     Chủ
nhà : - Anh to lớn, khoẻ mạnh thế, sao anh không chịu làm lụng ?


     Kẻ
lang thang : - Thưa bà, để tôi kể bà nghe vấn đề của tôi. Tôi là một kẻ
trung bình bất hạnh.


     Chủ
nhà : - Anh nói thế là thế nào ?


     Kẻ
lang thanh : - Tôi quá nặng nề cho những việc làm nhẹ nhàng và quá nhẹ nhàng
cho những việc làm nặng nề.



103. I'm
Not Superstitious


     Personnel Manager : "Have
you had any business experience ?"


     Applicant : "No, I've just
finished school"


     Personnel Manager : "What
kind of job are you looking for ?"


     Applicant : "I'd like to be
some sort of an executive Maybe a vice-president"


     Personnel Manager : "But we
already had twelve vice-presidents"


     Applicant : "that's all
right. I'm not superstitious".



103. Tôi không mê tín
dị đoan


     Quản
lý nhân sự : Trước giờ anh có kinh nghiệm thương mại nào chưa ?


     Người
xin việc : - Chưa, tôi vừa mới ra trường thôi.


     Quản
lý nhân sự : - Thế anh đang tìm việc làm gì ?


     Người
xin việc : - Tôi muốn công việc gì đó ngang cấp điều hành. Làm phó giám đốc
chẳng hạn.


     Quản
lý nhân sự : - Nhưng chúng tôi đã có mười hai vị phó giám đốc rồi.


     Người
xin việc : - Không sao đâu. Tôi không phải là người mê tín dị đoan.



104.
Mending the Doorbell


     A young man dashed into the
electrician's shop, his face flushed with anger. "Didn't I ask you yesterday morning
to send a man to mend my doorbell ?" he roared, "and didn't you promise to send
him around at once ?"


     "But we did, sir",
broke in the manager. "I'm quite sure of it! Hi, Bill!" he called to one of his
workmen at the back of the office. "Didn't you go round to Park Lodge yesterday to do
that jod ?


     "Yes, sir", replied
Bill. "I went round all right, and I rang the bell for over ten minutes, but I could
get no answer, so I guessed they must all be out".



104. Sửa chuông gọi
cửa


     Một
thanh niên chạy ùa vào tiệm thợ điện, mặt đỏ gay tức tối.


     - Sáng
hôm qua tôi đã nói anh sai người đến sửa chuông nhà tôi rồi mà ? - anh chàng
rống lên. - Và ông cũng hứa sẽ cho người đến liền ?


     - Tôi
đã làm đúng như thế, - người quản lý ngắt lời. - Tôi bảo đảm là có ! Ê,
Bill, - ông ta quay sang gọi một nhân viên ở phía sau vâưn phòng, - Hôm qua
anh có tới Park Lodge làm việc đó không vậy ?


     - Có,
thưa ông, - Bill đáp, - Tôi có tới đó và nhấn chuông hơn mười phút nhưng
không thấy ai mở cửa nên tôi đoán là mọi người chắc đi vắng hết rồi.



105. An
Older Boy Wanted


     "Why, look here," said
the businessman who was in need of a boy, "aren't you the same boy who was in here a
week ago ?"


     "Yes, sir," said the
applicant.


     "I thought so. And I didn't
tell you then that I wanted an older boy ?"


     "Yes, sir. That's why I'm,
back. I'm older now".



105. Cần một cậu bé
lớn hơn


     - Nhìn
kìa, - người thương gia đang cần thuê một cậu giúp việc kêu lên, - cậu chính
là cậu nhỏ đã đến đây tuần trước phải không ?


     - Vâng
ạ, - người xin việc đáp.


     - Tôi
cũng nghĩ vậy. Nhưng tôi đã nói với cậu là tôi cần một cậu bé lớn hơn mà ?


     - Ðúng
vậy, thưa ông. Chính vì thế tôi mới quay lại đây. Bây giờ tôi đã lớn hơn
tuần trước.



106. A Quiet Weekend


     The farmer came back to the
farm, after a weekend in the city. The hired man met him at the station in the Ford.


     "How's everything ?"


     "Oh, so-so"


     "Anything happened ?"


     "Nothing to speak of. The
dog limps a little"


     "That so? How'd that happen
?"


     "The horse was kind of
crazy, running out of the stable, half singed, and kicked it"


     "Half singed ?"


     "Yeah. When the barn burnt
down, and all the hay and stock got burnt, except for the horse - and I had to shoot him
later, he was so singed"


     "How'd the barn catch
?"


     "A few sparks from the
house, I reckon. That was what woke me - one of your daughters screaming on the second
story that the house was afire"


     "Hum! House went too! Save
anything ?"


     "Oh yes. When I woke, the
whole kitchen end was blazing, but I still could unlock the front stairway, and got the
folks out. But I remembered your barrel applejack in the shed behind the kitchen, and I
knew you didn't want anything to happen to that. When I got them out, it was too late to
save the two girls, or the bay, or even your wife. I suppose your maw and paw got crisped
right off. But I saved the applejack".


     "Well, that something. Anything else happened ?"


     "That was all. It
was a pretty quiet weekend"



106. Ngày cuối tuần
yên tĩnh


     Sau
một ngày nghỉ cuối tuần ở thành phố, người chủ trại quay về nông trại. Người
làm công đi xe Ford ra nhà nga đón ông.


     - Ở
nhà thế nào ?


     - À,
cũng tàm tạm.


     - Có
chuyện gì không ?


     -
Không có gì đáng nói. Con chó bị khập khiễng chút đỉnh.


    
- Thế à ? Tại sao vậy ?


    
- Con ngựa gần như phát điên, nó chạy ra khỏi chuồng, lông gần như cháy xém
hết và đá con chó.


    
- Lông cháy xém ?


    
- Vâng ạ. Lúc vựa lúa cháy rụi, và tất cả rơm rạ cùng gia súc cũng bị cháy
tiêu, ngoại trừ con ngựa... sau đó tôi phải bắn cho nó chết luôn, nó phỏng
nặng quá.


    
- Làm sao mà vựa lúa cháy ?


    
- Tôi chắc là do mấy tàn lửa từ ngôi nhà. Chính chuyện đó làm tôi thức
giấc... một cô con gái của ông gào la trên tầng hai là ngôi nhà bốc cháy.


    
- Chà chà! Ngôi nhà tiêu luôn ! Cứu được cái gì không ?


    
- Dạ có. Lúc tôi thức giấc toàn bộ nhà bếp đang bốc lửa hừng hực nhưng tôi
vẫn còn có thể mở khoá cầu thang chính và đưa mọi người ra. Nhưng tôi còn
nhớ là thùng rượu táo của ông còn để trong nhà kho sau bếp và tôi biết ông
không muốn cái gì đó đụng vào thùng rượu ấy cả. Lúc tôi lấy được nó ra thì
đã quá muộn để cứu hai cô gái, hay đứa nhỏ, hay ngay cả vợ ông. Tôi chắc là
ông bà cụ của ông cũng bị nướng chín luôn. Nhưng tôi cứu được thùng rượu
táo.


    
- À, khá đấy. Còn chuyện gì khác nữa không ?


    
- Chỉ có vậy thôi. Một ngày cuối tuần khá yên tĩnh.




107. A
Man with Imagination


     Banker : "What do you mean
by telling me that you had seven years' experience in a bank when you never had a job
before ?"


     Youth : "Well, you
advertised for a man with imagination".



107. Người giàu trí
tưởng tượng


     Chủ
nhà băng : - Anh chưa bao giờ đi làm vậy mà anh bảo tôi là anh có bảy năm
kinh nghiệm ở nhà băng là với ý gì ?


     Chàng
thanh niên: - Ồ, thì ông đăng báo cần tuyển người giàu trí tưởng tượng mà.



108. Talking
to Heaven


     A small boy had watched a
telephone repairman climb a pole, connect the test set and try the connection with the
test board. There was some trouble obtaining the connection. The youngster listened a few
minutes and rushed into the house exclaiming. "Mama, come out here quick. There is a
man up a telephone pole talking to heaven".


     "What makes you think he is
talking to heaven?"


     "Cause he hollered Hello!
Hello! Hello! Good Lord, what's the matter up there, can't anyone hear?"



108. Nói chuyện với
trời


     Một
cậu bé theo dõi một thợ sửa điện thoại trèo lên cột điện, nối mạch bộ đồ
nghề kiểm tra vào thử liên lạc với tổng đài. Có một sự cố nào đó trong việc
nối mạch liên lạc. Chú nhóc đứng nghe một hồi rồi chạy ùa vào nhà la lên :


     - Mẹ
ơi, ra mà xem mau lên. Có một ông chèo lên cột điện thoại đang nói chuyện
với trời.


     - Cái
gì khiến con nghĩ là ông ấy đang nói chuyện với trời ?


     - Vì
con nghe ông ta la lớn "A lô ! A lô ! Trời ơi, có chuyện gì trên đó, có ai
chịu nghe không hả ?"



109.
When Did You Hire That Boy ?


     The head of the store was
passing through the packing room and saw a boy lounging against a box whistling
cheerfully.


     "How much do you get a
week?" he asked.


     "Ten dollar, sir?"


     "Here's a week's pay - get
out"


     When he next saw the foreman, he
asked, "When did you hire that boy?"


     "We never hire him ; he
just brought in a package from another firm".



109. Anh thuê thằng bé
đó ở đâu vậy ?


     Người
chủ hiệu đang đi ngang qua phòng đóng gói và trông thấy một cậu bé vừa ngã
lưng trên một chiếc thùng vừa huýt sáo vui vẻ.


     - Mày
làm bao nhiêu tiền một tuần ? - ông ta hỏi.


     - Mười
đô la một tuần, thưa ông.


     - Ðây
là một tuần lương của mày đó. Cút luôn đi.


     
Khi gặp người quản đốc sau đó, ông ta hỏi :


     - Anh
thuê thằng bé đó ở đâu vậy ?


     -
Chúng ta có thuê nó bao giờ đâu ; nó vừa mang tới một kiện hàng từ công ty
khác.



110. Boasting


     Two veterans were boasting about
their outfits.


     "Why, our company was so
swell drilled," sad one, "that when we presented arms all you could hear was
slap, slap, click"


     "Pretty fair" said the
other. "But when our company presented arms you could here slap, slap, jingle"


     "Jingle ?" said the
other. What did that ?"


     "Oh, just our medals".



110. Khoác lác


     Hai
cựu chiến binh đang nói khoác về đơn vị của họ.


     - À,
đại đội của tôi được rèn luyện xịn đến mức khi chúng tôi bồng súng chào thì
anh chỉ nghe toàn tiếng lạch xạch, lạch xạch, lách cách.


     - Khá
đấy, - người kia nói. - Nhưng khi đại đội chúng tôi bồng súng chào, anh chỉ
nghe toàn tiếng lạch xạch, lạch xạch, leng keng.


     - Leng
keng ? - người kia hỏi. - Cái gì mà leng keng ?


     - À,
huy chương của bọn tôi đó mà.



111. Seeking Admission at the Pearly Gates


     A broker sought admission at the
Pearly Gates.


     "Who are you ?" said
St. Peter.


     "I'm a Wall Street broker
?"


     "What do you want ?"


     "I want to get in."


     "What have you done that
entitles to admission ?"


     "Well, I saw a decrepit
woman on Broadway the other day and gave her two cents."


     "Gabriel, is that on the
records ?"


     "Yes, St. Peter : it's
marked down to his credit"


     "What else have you done
?"


     "Well, I crossed the
Brooklyn Bridge the other night and met a newsboy half frozen to death and gave him one
cent."


     "Gabriel, is that on the
records ?"


     "Yes, St. Peter"


     "What else have you done
?"


     "Well, I can't recollect
anything else just now ?"


     "Gabriel, what do you think
we ought to do with this fellow ?"


     "Oh, give him back his
three cents and tell him to go to hell".



111. Ðường vào thiên
đàng


    
Một tay môi giới chứng khoán xin phép vào cổng Thiên Ðàng.


    
- Anh là ai? - Thánh Phê-Rô hỏi.


    
- Tôi là người môi giới chứng khoán ở Wall Street.


    
- Anh muốn gì?


    
- Tôi muốn vào trong đó.


    
- Anh đã làm gì để được phép vào đây?


    
- À, hôm kia tôi có gặp một bà già yếu ở phố Broadway và cho bà ta hai xu.


    
- Chuyện này có ghi trong hồ sơ không, Tổng Lãnh Thiên Thần?


    
- Có ạ, thưa Thánh Phê-Rô, chuyện này có ghi trong mục những việc hắn có
làm.


    
- Anh còn làm gì khác nữa không?


    
- À, tối hôm kia tôi đi băng qua cầu Brooklyn thì gặp một thằng nhỏ bán báo
lạnh cóng gần chết, tôi có cho nó một xu.


    
- Tổng Lãnh Thiên Thần, chuyện này có trong hồ sơ không?


    
- Dạ có, thưa Thánh Phê-Rô.


    
- Anh còn làm gì khác hơn nữa?


    
- Chà chà, ngay bây giờ thì tôi không nhớ được gì cả.


    
- Tổng Lãnh Thiên Thần, theo anh thì ta phải làm gì với gã này?


    
- Ồ, trả lại hắn ba xu và bảo hắn đi xuống địa ngục.



112. Catching
Kitchen


     A lieutenant's suspicions were
aroused by a private whom he saw nearing eagerly under the fence of a house near the army
camp.


     "What are you doing here
?" he demanded, in his gruffest tones.


     "Why, sir, "said the
soldier, saluting, "I'm only trying to catch a chicken which I've just bought"


     The lieutenant stooped and
caught sight of a pair of fine fowl.


     "There are two chickens
under there, "he exclaimed excitedly, "I bought the other one. Catch them
both."



112. Bắt gà


    
Viên trung uý sinh nghi khi nhìn thấy một anh binh nhì chăm chăm dí mắt nhìn
qua hàng rào của một ngôi nhà nọ gần trại quân.


    
- Anh làm cái gì ở đây? - viên trung uý lấy giọng nghiêm khắc nhất hỏi.


    
- Thưa trung uý, - người lính kia vừa đưa tay chào vừa nói, - tôi chỉ đang
cố bắt con gà mà tôi đã mua.


    
Viên trung uý khom lưng xuống nhìn và bắt gặp một cặp gà béo tốt.


    
- Có hai con gà ở dưới đó, - viên trung uý kêu lên. - Con gà kia là của tôi
mua đó. Bắt luôn hai con đi.



113.
This Is Not Merely Eye Trouble


     Even the best of specialists
often fall down in their diagnoses.


     "Ah", said the doctor,
looking into one eye, "it is easy for me to see what is the matter with you ! This is
not merely eye trouble ; it is an affection of the nervous system. There are all the signs
of liver trouble, of the degeneration of the heart, of a bad blood supply. The only thing
I can recommend is"


     "Here, here !" cried
the patient. "Isn't it the other eye ?    That's my glass one, you
know."



113. Bá chứng nan y


    
Ngay cả những chuyên gia y học tài giỏi nhất đôi khi cũng phạm sai lầm trong
khi chuẩn đoán bệnh.


    
- À, - Ông bác sĩ vừa nhìn vào một con mắt của bệnh nhân, - Tôi dễ dàng thấy
ngay vấn đề của anh! Không chỉ là trục trặc về mắt không đâu; tôi còn thấy
tác đọng của hệ thần kinh, mọi dấu hiệu của bất ổn của gan, sự suy yếu của
tim, sự thiếu máu. Ðiều duy nhất tôi có thể đề nghị là...


    
- Thôi đi! Thôi đi, - bệnh nhân kêu lên. - Ðã tới lúc ông nên khám con mắt
kia rồi đó? Con mắt này là mắt giả mà!



114.
The Laziest Man on the Farm


     A farmer had 10 employees on his
farm, and as none of them as energetic as the farmer thought he should be, he hit upon a
plan which he believe would cure them of their lazy habits.


     "Men," he said one
morning, "I have a nice, easy job for the laziest man on the farm. Will the laziest
man step forward ?"


     Instantly 9 of the men stepped
forward.


     "Why don't you step to the
front with the rest ?" inquired the farmer of the remaining one.


     "Too much trouble,"
came the reply.



114. Kẻ lười nhất nông
trại


    
Một trại chủ có mười người làm công trong nông trại, bởi vì không có người
nào năng nổ được như ông ta tưởng, ông ta bèn nảy ra một kế mà ông ta tin là
sẽ trị cho họ bỏ tật lười biếng. Một sáng nọ, ông bảo :


    
- Các anh này, tôi có một việc dễ dàng, thoải mái cho người nào lười biếng
nhất nông trại này. Mời người nào lười nhất bước ra phía trước?


    
Ngay lập tức 9 người trong bọn cùng bước lên.


    
- Tại sao anh không bước ra phía trước cùng những người khác, - ông chủ trại
hỏi người còn lại.


    
Người này đáp : - Mất công quá.



115.
The Laziest Man in the Village


     Seth Smith was reckoned the
laziest man in the village. So tied had the authorities become of contributing to his
support that they decided to confine him to a living tomb. Accordingly he was prepared for
burial. The hearse was an old ramshackle country wagon.


     As the strange cortege moved
along, some old resident asked, "Who is it ?"


     "Why, Seth Smith, who is
too lazy to get anything to live on, so we are going to bury him alive."


     "I'll give him a bushel of
corn," said one.


     "So will I," said
another.


     Slowly raising his head, Seth
asked :


     "Is the corn shelled,
neighbor ?"


     "No, you have to sell it
yourself."


     Gently replacing his head, he
said : "Drive on, boys, drive on."  



115. Kẻ lười nhất làng


    
Seth Smith được coi là người lười nhất làng. Giới thẩm quyền đã chán ngấy
cái việcphải đóng góp để nuôi hắn tới độ họ quyết định đem hắn đi chôn sống.
Thế là người ta chuẩn bị mai táng hắn. Xe đưa đám là một cỗ xe bò rệu rạo.


    
Khi đoàn đưa tang lên đường, một cư dân già hỏi : - Ai thế ?


    
- Seth Smith đó mà, hắn lười quá không chịu làm gì để ăn nên chúng tôi đem
hắn đi chôn sống đây.


    
- Ðể tôi cho hắn một giạ bắp vậy - một người lên tiếng.


    
- Tôi cũng thế, - một người khác cũng nói.


    
Seth từ từ nhấc đầu lên hỏi :


    
- Bắp đẫ lột vỏ chưa, quý bà con cô bác?


    
- Chưa, anh phải tự lột vỏ lấy chứ.


    
Nhẹ nhàng hạ đầu xuống, Seth nói : - Ði tiếp đi, các bạn, đi tiếp đi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

About me:

Name: Hồ Tá Huy
Email: hotahuy@gmail.com,
          hotahuy@yahoo.com
Mobile: 0902408455